https://www.facebook.com/huynhchuonghung/posts/pfbid022fshKRAny3cuqM7ryNmyHTkDj4zupjvuWM1cQeuHLYT4q2mzQaTjL6PCViUoq654l?__cft__[0]=AZVT66ee3m8c_NLKa_d4mfM6NW0Qg8ke-6UJv9AIsxIWwDprNEQyAwrzRSr4JQIm15HiNx5a1X_ZCCBrl0wgeCDlGm-xBwZwncycnPRUO4DzINBxBihffThEgFAvfS_3KYEPTLoVu3T0d6WgZGr58OgPit9DOf_z59oTuT6ZgGroHQ&__tn__=%2CO%2CP-R
Tôn Thúc Ngao lúc còn nhỏ đi ra ngoài chơi, gặp rắn hai đầu, liền giết rồi đem chôn. Lúc về nhà khóc. Bà mẹ hỏi duyên do, Thúc Ngao đáp rằng:
- Con nghe nói, người nào gặp rắn hai đầu sẽ chết. Vừa lúc nãy con gặp, sợ phải chết xa mẹ.
Bà mẹ hỏi:
- Vậy rắn giờ ở đâu?
Thúc Ngao đáp:
- Con sợ người khác lại gặp, nên con đã giết và chôn nó rồi.
Bà mẹ nói rằng:
- Mẹ nghe nói, người nào ngầm làm việc tốt có âm đức thì trời sẽ ban phúc cho, con không chết đâu.
Khi Thúc Ngao lớn lên, làm Lệnh doãn nước Sở, chưa bắt đầu trị quốc mà người trong nước đã tin ông là người nhân nghĩa.
Tôn Thúc Ngao vi anh nhi thời, xuất du, kiến lưỡng đầu xà, sát nhi mai chi. Quy nhi khấp. Kì mẫu vấn kì cố, Thúc Ngao đối viết: “Ngô văn kiến lưỡng đầu chi xà giả tử, hướng giả ngô kiến chi, khủng khứ mẫu nhi tử dã.” Kì mẫu viết: “Xà kim an tại?” Viết: “Khủng tha nhân hựu kiến, sát nhi mai chi hĩ.” Kì mẫu viết: “Ngô văn hữu âm đức giả thiên báo dĩ phúc, nhữ bất tử dã.” Cập trưởng, vi Sở Lệnh doãn, vị trị nhi quốc nhân tín kì nhân dã.
No comments:
Post a Comment