https://www.facebook.com/photo/?fbid=122131477022520425&set=a.122107741856520425
Để dễ hiểu, ta sẽ tạm phân các cấp độ của chân dung như sau:
Cấp độ 1: vẽ giống người.
Cấp độ 2: vẽ giống một người cụ thể mà ta có thể “nhận ra” được đó là ai.
Cấp độ 3: vẽ ra được thời kỳ, địa vị xã hội, giai cấp, công việc của nhân vật đó.
Cấp độ 4: vẽ ra được tính cách (hiền-dữ-ngây thơ, cam chịu…), phong thái (chín chắn, mơ mộng, nghiêm khắc, uyên bác…), trạng thái nhất thời (buồn, giận, ngạc nhiên, vui vẻ…). Đây là cấp độ cao nhất của tranh chân dung, rất hiếm người đạt tới trình độ này.
Người đạt đến cấp độ 4 gọi là "truyền thần", tức truyền tải được thần thái của nhân vật cùng một chút quan niệm của họa sỹ về nhân vật đó.
Sở dĩ bức chân dung Em Thúy, được đánh giá cao và coi là bảo vật trưng bày trang trọng nhất chính vì nó đã đạt đến cấp độ truyền thần như vậy.
Khi xem kỹ bức tranh, ta có thể đánh giá được cô bé thuộc tầng lớp trung lưu tri thức của Hà Nội trong thập niên 30, tính cách có phần ngây thơ, pha chút nhẹ nhàng của một cô bé thiếu nhi, đang ngồi trong một không gian đậm chất phương Đông.
No comments:
Post a Comment