https://www.facebook.com/groups/3972843719465979?multi_permalinks=9918382084912083&hoisted_section_header_type=recently_seen
Trong Tử Vi Đẩu Số, cung Phúc Đức không đơn giản là sự nối kết giữa một cá nhân với tổ tiên, mà còn là tấm gương sâu thẳm phản chiếu linh hồn, nghiệp tổ và căn cơ tâm linh của chính người ấy. Nó cho thấy người đó có thực sự thuộc về dòng họ không hay chỉ là người đến để học bài học, gánh nợ, trả duyên.
Vì vậy, khi cùng một gia đình sinh ra hai đứa trẻ, nhưng mỗi đứa lại có cung Phúc Đức hoàn toàn khác nhau, đó không phải là điều ngẫu nhiên. Đó là một biểu hiện rất rõ của sự khác biệt về căn mệnh và nghiệp lực. Cũng như một cây có hai nhánh, một nhánh xanh tốt dễ đơm hoa kết trái, một nhánh cằn cỗi vươn lên giữa đá, nhưng đều nằm trên cùng một thân. Chúng khác nhau không vì cha mẹ đối xử khác, mà vì gốc rễ bên trong chúng là khác nhau.
Đứa trẻ có cung Phúc Đức sáng, thường sinh vào giờ tốt, cục khí thuận, các chính tinh như Thiên Phủ, Thiên Lương, Tử Vi, Thiên Đồng, Văn Xương, Hóa Lộc cư Phúc, lại được vòng Thái Tuế chiếu đẹp. Đó là biểu hiện của người có căn tâm hướng về cội nguồn, hoặc từng có phúc nghiệp sâu dày với dòng họ. Những đứa trẻ như vậy thường sống cảm xúc, biết nghĩ cho ông bà, cha mẹ, dễ gần gũi người già, ưa những không gian yên tĩnh, tín tâm. Trong cuộc sống, chúng dễ kết nối được với giá trị vô hình, giữ được cân bằng nội tâm.
Ngược lại, đứa trẻ có cung Phúc Đức mờ tối, hoặc vô chính diệu, lại gặp Không Kiếp, Hóa Kỵ, Hỏa Linh, Triệt Tuần, thường là người mang nghiệp tổ, hoặc linh hồn đang đi tìm căn cội chưa được khai mở. Những đứa như vậy dù sống trong một mái nhà, nhưng thường cảm thấy lạc lõng, xa cách, hoặc không tìm thấy tiếng nói chung với gia đình. Một số có xu hướng sống lý trí, không ưa thờ cúng, không tin vào tâm linh, hay cãi lý với cha mẹ, hoặc có quá khứ nhiều lần mâu thuẫn trong môi trường sống.
Trong thực tế, cha mẹ thường không nhận ra sự khác biệt này, và hay đặt câu hỏi “sao đẻ cùng mà một đứa dễ dạy, đứa kia khó bảo”, “sao cùng một nhà mà mỗi đứa một tính”… Nhưng Tử Vi cho ta thấy: dòng máu thì giống, nhưng dòng nghiệp thì khác. Mỗi đứa là một linh hồn, mỗi linh hồn là một hành trình.
Điều đáng nói là khi đứa trẻ có cung Phúc xấu rời khỏi mái nhà mà không đủ ánh sáng, không có người dẫn dắt, không có điểm tựa nội tâm, thì rất dễ lạc hướng kể cả về kết nối gia đình hay tình yêu hôn nhân. Không phải vì nó hư, mà vì nó không tìm thấy mạch kết nối với gia đình, tổ tiên, văn hóa, nên nó dễ sa vào chỗ khác, sống theo giá trị vay mượn, đôi khi thậm chí phủ nhận gốc gác. Những đứa trẻ như vậy nếu không được hỗ trợ sớm, về sau thường rất cô đơn, hoặc sống như một người “ngoài cuộc” dù vẫn trong gia đình.
Ngược lại, đứa có cung Phúc sáng nếu được đi xa đúng lúc, lại có thể kết nối ánh sáng tâm linh của dòng họ với thế giới, trở thành người gìn giữ hồn phúc cho cả gia đình trong tương lai.
Tử Vi không bảo ta phải ưu ái ai, cũng không bắt ta từ bỏ ai. Nhưng nó dạy ta hiểu được cách gieo đúng hạt cho đúng mảnh đất. Đứa có Phúc tốt thì dạy bằng đạo lý, để tâm nó càng lớn. Đứa có Phúc tối thì dạy bằng từ bi bằng hành vi, gương sống, và đôi khi bằng cả sự lặng lẽ hi sinh để nó được chuyển hóa bằng lòng cảm thông chứ không bằng áp đặt.