https://www.facebook.com/reel/1652426098856327
Từ bi nếu chỉ dừng ở cảm xúc mềm lòng, rất dễ vô tình trượt thành nuông chiều. Việc mình muốn người khác bớt khổ ngay lập tức, vội vàng can thiệp, vội vàng cho đi, vội vàng cứu giúp. Nhưng cái khổ ấy, sau khi được “xoa dịu”, lại quay về nguyên dạng, thậm chí còn lún sâu hơn. Lúc đó, ta tưởng mình đang giúp, nhưng thực ra chỉ đang kéo dài vòng lặp vô tận của khổ đau.
Vấn đề không nằm ở lòng tốt, mà nằm ở chỗ ta không thấy rõ nguyên nhân của khổ.
Đó là lúc trí tuệ cần xuất hiện.
Trí tuệ không phải là thứ cao siêu, nhiều lúc nó đơn giản là khả năng nhìn thẳng vào thực tế.
Khổ từ đâu sinh ra và điều gì đang nuôi nó lớn dần lên.
Có những nỗi khổ không thể giải quyết bằng cho thêm, mà phải dừng lại. Có những người không cần được cứu, mà cần được đối diện với hậu quả để lấy đó làm hành trang trưởng thành.
Từ bi không có trí tuệ thì vô tình làm hại người khác. Trí tuệ không có từ bi thì dễ biến thành lạnh lùng vô cảm.
Một bên là thương nhưng mù mờ, bên là hiểu nhưng đứng ngoài vòng xoáy. Chỉ khi hai thứ này đi cùng nhau, sự giúp đỡ mới bắt đầu có giá trị thật sự.
Từ bi cho ta biết mình không quay lưng trước nỗi khổ. Trí tuệ cho thấy rõ phương hướng mình nên giúp bằng cách nào.
Có khi giúp là nắm tay.
Có khi giúp là buông tay.
Có khi giúp là im lặng.
Có khi giúp là nói một câu rất khó nghe
Thô mà thật!
Bề ngoài, những hành động ấy có thể không “hiền”. Nhưng bên trong, nó không nhằm làm người khác dễ chịu, mà hy vọng họ chú tâm để không tiếp tục lún sâu hơn.
Đó là điểm khác biệt lớn nhất giữa từ bi cảm tính và từ bi có trí tuệ. Một bên chỉ muốn xoa dịu nỗi đau trước mắt. Một bên muốn nhổ tận gốc cái “răng khôn” cứ nhức âm ỉ cho đến khi nào đi nha sĩ mới thôi.
Vì vậy, từ bi thật sự không phải là làm vừa lòng tất cả. Cũng không hẳn là cứu người bằng mọi giá. Mà là dám chấp nhận việc có lúc mình không cho, không chiều, không can thiệp, nhưng chưa từng bỏ rơi.
Khi hiểu điều này, ta sẽ bớt dằn vặt hơn mỗi lần phải nói “không”. Bớt tự trách khi không thể giúp theo cách người khác mong muốn. Rõ hơn là bớt nhầm lẫn giữa lòng tốt và sự yếu mềm trước mắt.
Vậy đó, từ bi nếu thiếu trí tuệ sẽ trở thành gánh nặng, còn trí tuệ nếu thiếu từ bi sẽ trở thành “bức tường thành vô cảm”.
Từ bi song hành trí tuệ
giúp mà không nghịch nhân
tu mà không rời quả.
Note: Những chia sẻ trên chỉ là góc nhìn chủ quan dựa trên kinh nghiệm nhỏ bé và những gì Kim Xanh Lá học được từ kinh, sách, bậc Thầy, cả những điều hay trong các tôn giáo và truyền thống khác. Nếu thấy hợp lý và mang lại lợi lạc cho bản thân, bạn có thể thử thực hành. Nếu thấy không phù hợp hoặc không đúng với căn cơ của mình, xin hoan hỷ bỏ qua.
Mỗi người một con đường, một nhịp tu, một nhân duyên.. mong bạn tìm được pháp môn đem lại an lạc cho chính mình. Nguyện cho bạn một đời tinh tấn. 🙏